LÀM MA

3877

Em rằng muốn được làm ma

Để thôi sống kiếp người ta tội tình

Để không ai nhận ra mình

Rong chơi cuối bãi đầu đình rong chơi

———————-

Làm người cũng chỉ một đời

Làm ma vẫn ma thôi, trường tồn

Ma còn không biết giận hờn

Xênh xang chẳng biết cô đơn bao giờ

———————-

Chẳng màng danh lợi vu vơ

Tự do chết mãi giữa bờ đất sâu

Làm ma chẳng sợ người đâu

Chỉ thương nhân thế cúi đầu sợ thôi

————————————

Thân tặng LNAN, nhân một lần đọc được ý muốn thật lạ của em. Tất nhiên là anh không bao giờ muốn em thành ma, vì kiếp người tuy nhọc nhằn nhưng luôn tràn đầy tình yêu thương.

(Tháng 8-2008)

Advertisement

ĐỢI ANH

daa0

Em đợi anh bên đời vò võ

Tháng năm xa vàng đá động lòng

Vẫn biết đời không không có có

Trái tim buồn vẫn cứ ngóng trông

____________

Em đợi anh ngày dài chia cắt

Lá vàng rơi đã mấy mùa rồi

Nỗi nhớ trũng sâu trên khóe mắt

Mà bóng người biền biệt người ơi

____________

Em đợi anh bặt chim tăm cá

Người đi bao nữa để người dừng

Trăm năm có biến thành tượng đá

Vẫn một lòng hoài vọng cố nhân

_____________

Thân tặng Phụng Tú

(Tháng 4-2008)

SINH NHẬT

693c

Em rằng có một ngày sinh

Để cho tôi nhớ bọn mình có nhau

Em rằng có nhiều nhặn đâu

Mỗi năm chỉ một bèo dâu dạt bờ

Mỗi năm ngày ấy giăng tơ

Để cho anh chẳng thể hờ hững thôi

Mặc cho tôi chẳng nhớ tôi

Ba trăm ngày rụng đừng rơi một ngày

Rằng say hơn cả cơn say

Lời yêu phải mấy tầng mây mấy tầng

_____________

Nay qua sinh nhật hai lần

Có quên hay nhớ cũng chừng ấy thôi

Em giờ bỗng quá xa xôi

Quên. Đã có người thay tôi nhớ dùm

Một ngày sinh nhật xa dần…

———-

Tặng một người sinh nhật trung tuần tháng 2.

(Tháng 2-2008)

CỔ TÍCH EM VÀ TÔI

402f

Cổ tích một ngày ta gặp em

Cô Tấm bước ra từ quả thị

Và tình yêu nói lời dung dị

Không cần ông Bụt, ông Tiên

____________

Những ngày bên em cô Tấm dịu hiền

Ta như Chử Đồng Tử từ miền cát biển

Cuống quít trước Tiên Dung một lần lộ diện

Tưởng đời với đời cất khúc hoan ca…

____________

Nhưng cỏ có xanh cỏ cũng về già

Cổ tích vẫn đến hồi kết thúc

Qủa thị thơm một điều rất thật

Cầu Ô Thước rơi ngang

____________

Cổ tích bẽ bàng

Cởi tấm áo choàng Chử Đồng Tử

Ta gieo tiếng dữ

Cô Tấm ôm pho tình sử về trời

À ơi…

Ví dầu tình bậu muốn thôi !

(Tháng 1-2008)

LẠC EM

73ed

Ta lạc em mười năm đằng đẵng

Mải đua chen nên lạc dấu tìm về

Câu thề xưa bị áo cơm đè nặng

Mười năm dài tỉnh ít nhiều mê

—————-

Ta lạc em như chim lẻ bạn

Mười năm xa côi cút một mình

Mười năm vẫn lạc loài cánh nhạn

Bầu bạn cùng chiếc bóng lặng thinh

—————-

Bao năm rồi biết em còn đợi

Trên đường đời xuôi ngược lướt qua nhau

Nghe tiếng guốc gõ vào lòng đau nhói

Nhịp thời gian bào nỗi nhớ nhạt màu

—————–

Mười năm, mười năm ái ngại

Bao đổi thay ai đó có thay lòng

Người còn đây sắc xuân giờ ở lại

Trái tim gầy còn rung động được không

—————–

Gặp lại nhau một ngày se lạnh

Hàng cây xanh còn cần bạn bên đường

Bao xa cách chỉ e lòng ráo hoảnh

Hội ngộ rồi lại lạc lối yêu thương

—————-

Th tặng LTHY

(Tháng 1-2008)

QUÊN QUÊN, NHỚ NHỚ

6993

Bây giờ tôi tập quên em

Không yêu thương nữa không thèm bâng khuâng

Và rồi cũng tập độc thân

Không ai cả không những lần bên nhau

Thế rồi cũng tập quên mau

Bao nhiêu ký ức chôn sâu chín tầng

Tập không gối mỏi chồn chân

Trăm năm bền bỉ đường gần đường xa

Tập quen với cảnh không nhà

Bến sông cây khế đều là quê thôi

Cuối cùng tôi tập quên tôi

Xem như không có mình đôi ba lần

………………

Nhưng rồi chỉ khổ tấm thân

Tập chăng nữa cũng nhớ… từng ấy quên !

(Tháng 12-2007)

THÈM

30aa

Thèm như một chiếc lá rơi

Tiếng rơi không động đất trời cỏ cây

Thèm như như một áng mây

Tháng năm phiêu lãng đời bay bổng đời

Thèm như một cánh chim trời

Thiên di muôn nẻo một đời thiên di

Thèm như viên sỏi hòn bi

Trăm năm lăn mãi đến khi cũng tròn

Thèm như khúc gỗ vô hồn

Lạc trôi giữa ngọn sóng dồn đại dương

Cầm như đồng kẽm qua đường

Đánh rơi không tiếc không vương vấn tình

Cứ như tượng đá lặng thinh

Không yêu thương không thấy mình đớn đau.

(Tháng 11-2007)

QUAY LƯNG

825c

Đã lâu lắm rồi

Em vẫn ngồi quay lưng về phía tôi

Câm lặng

Nhức nhối…

————-

Đã lâu rồi

Em không nhận một lời xin lỗi

Vờ như quên vờ như từ chối

Qúa vãng một thời

————-

Đã lâu rồi

Em vẫn gần mà sao xa ngái

Bao yêu thương phải đành khép lại

Hững hờ…

————-

Một ngày em còn quay lưng về phía tôi

Một ngày tôi vẫn chưa thôi day dứt

Bởi đâu dễ xoá nhoà ký ức

Sau chiếc ghế lầm lì một lúc quay lưng.

(Tháng 11-2007)

ĐẤT KHÁCH

6b39

Mười năm ta xa nhà biền biệt

Nợ áo cơm nặng giấc mơ hèn

Một lần đi mấy lần ly biệt

Cứ nhủ lòng trước lạ sau quen

——————

Đất khách không cho không ai cả

Bỏng bàn chân đổi chén cơm thừa

Phố phường rộng mà người hẹp dạ

Một thân gầy mấy gánh rau dưa

——————

Mười năm mẹ cha mờ đôi mắt

Trông tin con mòn mỏi thân già

Mải tha hương bước đường dằng dặc

Một tiếng gà sực nhớ quê xa

——————

Đất khách một ngày nghe tin lũ

Ngôi nhà tranh trôi dạt đâu rồi

Giấu nước mắt sau làn khăn cũ

Quay quắt nhìn đường sá xa xôi

——————-

Mười năm sông xưa giờ đã chết

Tuổi thơ con lưu lạc bến nào

Chân lữ khách đến hồi mỏi mệt

Mà điểm dừng chưa biết nơi nao

——————-

(Tặng blogger Đất Khách và những người con tha hương)

Tháng 10-2007

NỖI BUỒN

9673

Ngày qua len lén nỗi buồn

Cố quên sao vẫn cứ càng nhớ mong

Trái tim đã hoá giá đông

Giơ tay mà với trời không thấu trời

—————-

Đường xa cách trở người ơi

Bao nhiêu kỷ vật đã rơi mất rồi

Bây giờ tôi với mình tôi

Nhìn sang bên ấy đành thôi, thở dài !

Bên người đã có một ai

Đã khô dòng lệ ngày ai oán tình ?

Thôi thì cắn ngón tay mình

Nỗi đau quanh quẩn chỉ mình tôi đau

—————

Mong là mong đến mai sau

Dẫu không duyên cũng cùng nhau kiếp người

Vẫn yêu vẫn khổ một đời

Nhân gian đâu cứ miệng cười là vui

—————-

(Tặng một người đang buồn)

Tháng 10-2007